khuvuonmolly@gmail.com
/
Địa chỉ :
Số điện thoại liên hệ:
01 NỔI BẬT

Những câu hỏi nổi bật
được giải đáp

Câu chuyện đại học

hatgiongbenho

subscriber

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 10 tháng 11, 2025

Giới thiệu subscriber

Câu hỏi

hatgiongbenho

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 10 tháng 11, 2025

“subscriber”

Làm sao để vượt qua nỗi đau trượt nguyện vọng 1 ạ? E đã đau đáu suốt 3 năm ròi và e nghĩ mình sẽ kh bao giờ quên nó 😭
Ông tôi mất

lhnh1899@gmail.com

subscriber

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 09 tháng 11, 2025

Giới thiệu subscriber

Câu hỏi

lhnh1899@gmail.com

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 09 tháng 11, 2025

“subscriber”

Hiện tại tôi đang là học sinh cuối cấp , và người ông tôi yêu thương đã mất được 9 năm rồi. 9 năm tuy là 1 khoảng thời gian dài nó khiến cho mọi nỗi đau ngày càng dơi đi 1 chút . Nhưng có lẽ nó không đúng với tôi lúc ông tôi mất là tôi học lớp 1 , lúc đó rất vô tư và hồn nhiên khi thấy ông bệnh và nằm trên giường thì lại hỏi :” ông mau khoẻ và chở cháu đi quanh xóm nha ông “ lúc đó ông chỉ cười và đồng ý . Rồi mấy tháng sau khi thấy ông nằm viện tôi hỏi bố tôi 1 câu đúng với tư thế 1 đứa con nít “ khi nào ông tỉnh dạy vậy bố “ bố tôi khóc và nói với tôi 1 câu mà có lẽ cả cuộc đời tôi sẽ không bao giờ quên “ ông mất rồi không tỉnh dậy nữa đâu con “ 1 câu nói làm cho cả thế giới tôi dường như sập xuống . Và rồi vào tang lễ của ông tôi không khóc không cười chỉ đơn giản là nhìn ông vậy thôi! Và dỗ ông sau này tôi vẫn không khóc vẫn vui tươi như thể ông vẫn còn . Nhưng rồi đến năm. 2023 khi vào dỗ lần thứ 7 của ông tôi vẫn nghĩ mình sẽ như mọi năm nhưng rồi không phải . Khi mọi người dọn dẹp và đi ngủ mình tôi nằm trong căn phòng của ông năm khi xưa bỏng tôi bật khóc. Tôi chợt nhận ra ông đã mất , đã không còn trên cuộc đời đã không còn những lần bồng tôi lên . Và cứ thế sau mỗi năm cứ tới dỗ ông tôi lại lôi những tầm hình cũ ra xem và cho mọi người thấy . Rồi đến đêm lại khóc 1 mình trong căn phòng ấy . Và rồi khi tôi đi chơi quanh xóm như thời bé tôi thấy 1 người ông chở cháu trên xe đạp và cười rất vui và lúc đó tôi lại xúc động tôi thấy hình ảnh của bản thân năm xưa , hình ảnh người ông năm nào . Và rồi tôi tự nghĩ trong lòng “ đứa trẻ ấy có lẻ sẽ là đứa bé hạnh phức nhất thế giới “
  • Molly

    Đã trả lời: 09 tháng 11, 2025

    “administrator”

    Chào bạn, một người thân thương sẽ luôn còn mãi trong tim bạn, vì thế mà bạn sẽ luôn có cảm xúc khi nhắc đến người ấy, khi có những việc gợi nhớ về kỷ niệm của bạn và người ấy. Chúng ta là con người có trí nhớ, nhớ cả hình ảnh, âm thanh và cảm xúc. Đó là điều tuyệt vời. Ta sẽ ghi nhớ những điều ấy và in dấu chúng như một phần cuộc đời mình. Ông đã yêu quý bạn đến cuối đời, và bạn cũng sẽ ghi nhớ những khoảnh khắc hạnh phúc bên ông đến cuối đời. Ông rất vui vì có bạn là cháu, bạn cũng rất biết ơn vì có ông là ông. Cả hai đều biết ơn đời đã đưa cả hai đến với nhau và trở thành ông cháu của nhau. Chúc bạn ngủ ngon

    Trả lời

Mất phương hướng

Tran My My

subscriber

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 09 tháng 11, 2025

Giới thiệu subscriber

Câu hỏi

Tran My My

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 09 tháng 11, 2025

“subscriber”

Chào add em xin chia sẻ. Từ nhỏ, bắt đầu có ý thức-trí nhớ. Trong kí ức em chỉ tồn tại hình ảnh ba em nghiện chất cấm, công an đến nhà, đánh chém nhau, những cuộc cự cãi giữa ba và mẹ. 1-2h đêm những người khác bạn bè có lẽ người ta được ngủ những riêng chị em-em phải thức vì ba đi nhậu về chửi mắng đập đồ. Khi em vào lớp 1, mẹ phải buôn bán ở chợ nên thời gian gặp nhau vào buổi tối. Lúc đó, em ở cùng với nhà nội có cô chú và chị gái. Có 1 đứa em họ bằng tuổi nên em thường hay đi học với nó, nó có đồ chơi mới, được tổ chức sinh nhật nhưng đối với em thì rất xa xỉ. Đến lớp 2 thì cô chú ra ở riêng. Chị em-em ở nhà ngoại đến lớp 6 em lớn lên em mới về nhà mình. Ở đây, em chứng kiến cảnh ba mặt nặng mài nhẹ, cãi vã ngày một nhiều. Do sử dụng chất cấm lâu ngày ông ấy bị ảo giác nói mẹ ngoại tình với chú và ông út. Chị gái vì thương mẹ không ít lần chửi và đánh lại ông. Ba bảo ai cũng quay lưng với ông chỉ còn mình em. Em biết mẹ em khổ lắm, em cũng rất thương mẹ. Bên ngoại em, có một vài anh chị đi nước ngoài, do ở đó lúc nhỏ nên tụi em chơi rất thân nhau. Em muốn đi theo họ, em muốn có thật nhiều tiền, tự do làm điều em thích nhưng có lẽ ba không muốn em đi, em không biết nên mở lời thế nào. Khoảng cách dần dẫn xa nên gd em chỉ nói chuyện vài câu rồi mỗi ai nấy sống, ba em bây giờ nặng lắm rồi. Từ nhỏ, em đã rụt rè ít nói. Lên cấp 3 lớp nhiều bạn học giỏi nên em rất nản, thuyết trình nhiều em lại chẳng tự tin đôi lúc em có hơi ghen tị. Và điều làm em lo lắm em đã tự tạo ra những tài khoản để tự trò chuyện với bản thân, tự dựng lên những câu chuyện để lừa dối bản thân và mọi người xung quanh. Đôi với em học giống như những người bạn thật sự bên ngoài và có lẽ em không thể thiếu họ. Vậy em có đang làm sai?
  • Molly

    Đã trả lời: 09 tháng 11, 2025

    “administrator”

    Có những người bạn giả lập để an ủi chính mình là ổn nè, không có gì sai cả, miễn là đừng để bản thân luỵ vào nó quá mà rời xa dần thực tế. Thật không may khi gia đình em có nhiều rối rắm như thế, em đã phải chịu khổ nhiều rồi. Em nên chọn tương lai. Có lẽ tương lai sẽ không còn gần gũi với gia đình, nhưng ở đó em có thể sống an nhiên hơn là được. Em nên cân nhắc lựa chọn nào là phù hợp nhất với mong muốn sâu bên trong mình. Tất nhiên mỗi lựa chọn đều có ưu nhược riêng, vì thế mà chỉ có cái nào phù hợp hơn cái nào mà thôi. Hãy thử tĩnh tâm suy nghĩ và nhìn ra hướng đi phù hợp cho bản thân. Bố cần em, nhưng em cũng cần chính em. Chúc em có thể sống bình yên hơn mỗi ngày.

    Trả lời

Liệu em có thể vượt qua được không ?

ho ho an pho mai

subscriber

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 09 tháng 11, 2025

Giới thiệu subscriber

Câu hỏi

ho ho an pho mai

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 09 tháng 11, 2025

“subscriber”

Xin chào mọi người, em hiện tại là học sinh lớp 9 chuẩn bị cho kì thi vào 10. Bố mẹ em đã ly hôn từ khi em còn bé và em nhận thức được điều đó từ sớm rồi, em cũng nghĩ chỉ là bố mẹ sẽ không còn đi cùng bên nhau nữa thôi. Cả 2 đều đã có gia đình mới, em thì ở với mẹ, những người mới đều xuất hiện trong cuộc sống em thì em cũng không để tâm lắm. Nhưng khoảng độ 1-2 tháng nay em cảm thấy rất chênh vênh giữa trong cuộc sống. Mấy nay gia đình em cũng có vài chuyện nhưng không ảnh hưởng đến cuộc sống lắm, nhưng bản thân em lại hay nghĩ về những chuyện đó, nó cứ loanh quanh luẩn quẩn bên đầu mình. Em cũng muốn bản thân mình tập trung vào việc học, đầu óc không nghĩ đến chuyện khác nhưng vẫn không có cải thiện được nhiều. Dạo gần đây em còn phải thi giữa kì nhưng em lại không có thi được tốt lắm, em biết là do bản thân em chưa đủ cố gắng và mỗi ngày em đều nỗ lực để bản thân mình tốt hơn. Tối hôm thi toán xong, em đã biết được rằng điểm sẽ thấp hơn mình mong muốn, do trước đó em thi văn với anh cũng không có khả quan lắm nên là tinh thần em lúc đó suy sụp, không chấp nhận được sự thật. Em vừa đi về nhà vừa lặng lẽ rơi nước mắt, đến khi gọi cho bố thì em mới khóc oà lên vì trách bản thân và muốn được người thân an ủi, bố em cũng chỉ nói là do em chưa đủ tốt và cần cải thiện hơn, ông chỉ an ủi em 1-2 câu rồi tắt đi. Cả những người thân bên cạnh em cũng không có an ủi em mấy, mẹ em thì bận lo công việc, thấy em nức nở vậy thì cũng không an ủi em. Mấy nay tinh thần em cứ chênh vênh rất nhiều, đầu óc thì hay suy nghĩ ngoài lề và em cũng chỉ muốn bản thân không còn vướng bận gì trong cuộc sống. Vậy làm thế nào để em có thể vượt qua nó và không còn để những điều đó còn ở trong cuộc sống của mình ạ?
  • Molly

    Đã trả lời: 09 tháng 11, 2025

    “administrator”

    Chào em. Về việc làm sao để không còn vướng bận gì trong cuộc sống, đây có lẽ là câu hỏi của hầu hết hơn 7 tỷ người trên hành tinh này. Chúng ta sống có mục tiêu chính, lý tưởng chính, và luôn có những vướng bận đi cùng. Có thể là những mâu thuẫn gia đình, bạn bè, thiếu thốn về tiền bạc, cảm xúc, mất mát về người/tình/tiền, xô xát với người lạ, những điều chưa như ý... Về cơ bản thì đó là điều bình thường, và con người hoàn toàn có năng lực để tất cả những cái chính (lý tưởng), cái phụ (những vướng bận) cùng nhau tồn tại trong cuộc sống của họ. Và em cũng thế, chỉ là em chưa biết là mình có thể và chưa thử cho bản thân được có tất cả những điều ấy trong cuộc sống cùng một lúc. Tất nhiên là sẽ cần thời gian thích nghi, làm quen. Nên là hãy tự tin ở bản thân mình hơn "ô, chuyện này không như ý mình gì cả, không sao, để sang 1 bên, lát suy nghĩ cách giải quyết, giờ mình làm xong bài tập này trước đã". Nói một cách nhẹ nhàng thì nó hệt như 1 tập phim mà em rất thích, rất muốn xem ngay, trong đầu cứ lảng vảng về tập phim đó, nhưng em sẽ nói "ô, tí xem vậy, giờ mình tranh thủ làm xong bài cái đã". Hãy xem mọi thứ đơn giản hơn chút và tập chấp nhận sự xuất hiện, tồn tại và biến mất của nó.
    Về việc học, em đã cố gắng, đó là điều đáng ghi nhận. Em nên học cách công nhận những gì mình đã làm được, đừng xem thường những thành tựu của bản thân dù rất nhỏ. Có thể kết quả chưa như ý nhưng em có thể ghi nhận những điểm số mình đã làm được. Sau đó là nghiên cứu lại xem vì sao bài này mình làm đúng, vì sao bài kia mình làm sai. Đây là cách học của tất cả những người giỏi: biết vì sao đúng, biết vì sao sai. Nếu không nắm rõ vì sao đúng, vì sao sai thì không thể nào hiểu được ngọn ngành bài học, và khó có điểm số như ý. Học thì mỗi người sẽ có mỗi cách khác nhau: chia thời gian học hợp lý, học mindmap, học chữ viết, học hình ảnh, học ban ngày, học ban đêm, học bằng video, học với thầy/cô yêu thích... Nhìn chung thì em có thể sẽ tìm ra phương pháp học phù hợp với mình, và kết hợp với việc nghiên cứu đúng/sai của bài tập của mình thì em có thể tiến bộ rõ rệt hơn.
    Thất bại của ngày hôm nay không phải là thất bại của cả đời. Thành Bại không thể nói trong 1 lời. Hãy đơn giản là suy ngẫm và rút ra bài học cho bản thân trong từng lần thi cử, làm bài tập, làm việc... Cứ để bản thân được trải nghiệm mọi sự thành công và thất bại, nhưng chẳng hề phán xét chính mình. Như vậy em sẽ có những trải nghiệm thú vị hơn trong cuộc đời của mình. Có thể là trải nghiệm "thử thách mình đạt điểm cao hơn trong lần sau". Nghe thật thú vị đúng không nào. Còn nếu ép bản thân một cách bạo lực "phải điểm cao hơn", kết quả chưa biết ra sao, nhưng hành trình học sẽ rất khó khăn. Hãy để học là một loại trải nghiệm tuyệt vời. Chúng ta sẽ học, học nữa, học mãi, nên là cứ vui vẻ mà học hành nè.
    Đừng quá áp lực bản thân, hãy để mình được sống, thử, và trải nghiệm, đừng quá áp lực kết quả rồi làm nản chí chính mình. Chúc em an lành.

    Trả lời

Những hình ảnh nổi bật

hãy chập nhận bạn không hoàn hảo, cuộc sống có những thách thức, và luôn có những người làm bạn thất vọng. Chấp nhận là bước đầu để tiến đến sự bình yên
Đừng cố gắng hiểu mọi thứ. Đôi lúc bạn không cần hiểu, mà chỉ cần chấp nhận
Khi bạn không sống ở giây phút hiện tại, bạn đã bỏ lỡ rất nhiều phép màu. Đây là tín hiệu để bạn ngừng lại, đặt điện thoại của mình xuống và cảm nhận.
Tôi muốn cất tiếng hát như cách những chú chim vẫn hót, không bận tâm xem có ai nghe hay không, không lo lắng xem họ đang nghĩ gì
Xem thêm
04

Tất cả bài viết

Đăng ký Healing 1-1

Tâm sự, chia sẻ, và nhận những giải đáp để hỗ trợ bình yên trong tâm hồn, chữa lành những tổn thương và sống cho giây phút hiện tại.

Đăng ký ngay
Xem thêm
05 FAQs

Những câu hỏi nổi bật

Tôi không thể ngừng suy nghĩ, làm sao để tĩnh lặng?

Vì bạn đã quen lặp lại những hình ảnh, câu chuyện và suy nghĩ liên tục trong đầu mình nên không thể ép buộc tâm trí ngừng mọi thứ lại ngay được. Bạn cần thả lỏng và bắt đầu tập ngưng suy nghĩ từ từ. Cách tốt nhất để có thể giúp tâm trí tĩnh lặng lại là quán niệm hơi thở. Hiểu một cách đơn giản là bạn sẽ thở có ý thức. Bắt đầu luyện tập bằng cách dành ra 1 hơi thở để luyện tập, vì ai cũng có thể tập 1 hơi thở có ý thức. Khi hít không khí vào phổi, bạn ý thức được mình đang hít vào, bạn theo dõi hơi hít vào. Khi thở không khí ra khỏi phổi, bạn ý thức được mình đang thở ra, bạn theo dõi hơi thở ra. Bằng cách này, trong vòng 1 hơi thở, tâm trí bạn đã tĩnh lặng, nhẹ nhõm. Bạn luyện tập 3-5 hơi thở có ý thức một lúc, rồi tăng lên 10 hơi thở có ý thức một lúc. Khi thở có ý thức, tâm trí bạn sẽ rỗng lặng. Luyện tập dần bạn sẽ quen với sự tĩnh lặng của tâm trí và có thể để tâm trí tĩnh lặng bất kỳ lúc nào bạn muốn.

Làm sao để thoát khỏi hình bóng của cha mẹ?

Có một điều chúng ta thường không để ý, đó là khi ghét một điều gì đó, điều đó thường sẽ được lưu trữ trong tâm trí của mình. Với những việc như cách hành xử của cha mẹ, là những việc lặp đi lặp lại mỗi ngày, nên cảm xúc của chúng ta sẽ lặp đi lặp lại mỗi ngày và in sâu vào tâm trí chúng ta. Một cách vô tình, chúng ta ghi nhớ cách cư xử của cha mẹ. Và bắt đầu lại vòng lặp của cha mẹ một cách vô thức. Dù rất không hài lòng cách hành xử của cha mẹ, chúng ta lại hành xử giống họ. Để thoát khỏi vòng lặp này, chúng ta cần tỉnh táo quan sát bản thân. Một cách có ý thức chúng ta quan sát những suy nghĩ và hành động của mình trong nhiều tình huống. Khi bắt gặp những hành động giống cha mẹ, chúng ta sẽ lập tức thay đổi. Ví dụ: khi thấy món ăn được nấu không đúng ý, mẹ bạn sẽ lập tức càm ràm và bực bội. Và bạn quan sát được khi bạn cùng phòng nấu lên một món ăn không đúng ý mình, bạn cũng có phản ứng giống mẹ mình. Ngay lúc này hãy mỉm cười và nhắn nhủ với bản thân: "con tha thứ cho mẹ", và thay đổi cách hành xử của mình. Có thể bạn sẽ thưởng thức món ăn quen thuộc đó với những sự biến tấu do bạn cùng phòng nấu. Bạn vui vẻ và cảm thấy hứng khởi với sự khác biệt của món ăn. Bạn đón nhận những điều mới lạ. Chỉ cần quan sát bản thân mình bạn sẽ bắt gặp hình bóng của cha mẹ ở khắp nơi bên trong mình, bạn sẽ nhẹ nhàng thay đổi cách suy nghĩ và hành động sao cho khác với cha mẹ mình. Chỉ như thế bạn mới có thể thoát khỏi vòng lặp của cha mẹ và tha thứ cho họ. Chỉ như vậy bạn mới tận hưởng được cuộc sống, và sống hòa hợp với cha mẹ của mình.

Xem thêm

Đăng ký Healing 1-1

Tâm sự, chia sẻ, và nhận những giải đáp để hỗ trợ bình yên trong tâm hồn, chữa lành những tổn thương và sống cho giây phút hiện tại.

Đăng ký ngay