khuvuonmolly@gmail.com
/
Địa chỉ :
Số điện thoại liên hệ:
01 NỔI BẬT

Những câu hỏi nổi bật
được giải đáp

Cứu em với

Khánh linh Đoàn

subscriber

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 08 tháng 09, 2024

Giới thiệu subscriber

Câu hỏi

Khánh linh Đoàn

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 08 tháng 09, 2024

“subscriber”

Ừm..đa phần khi e chia sẻ mấy câu nói hay nd kiểu như tiêu đề trên thì bạn bè và ng lớn sẽ luôn nghĩ rằng e muốn đc chú ý và muốn tỏ ra mình trưởng thành,mình hiểu chuyện,vì vậy chẳng có ai thực sự đã lắng nghe và thấu hiểu đc cho nỗi đau khổ hiện tại của e cả,vậy nên xin mọi người hãy cứu e với. E năm nay học lớp 7,k12. E hiện tại đang bơ vơ giữa lớp học của mình,chẳng phải e bị cô lập đâu,chỉ đơn giản là ko có một ai muốn đồng hành cùng với e thôi,e đã từng rất hạnh phúc với nhóm và bạn thân của mình lắm,tiếc rằng nó chỉ là "đã từng". Ng mà e đã từng gọi là bạn thân ấy,c ấy vì sự ngu ngốc của cả hai mà đã rời bỏ e rồi,ừm...thật ra thì e cũng thế và e cũng ko hối hận về quyết định tách ra của cả hai đứa...nhưng...em tiếc lắm,tiếc khoảng thời gian cậu ấy còn là cái ng bạn thân chỉ suốt ngày nghe e luyên thuyên về mấy chuyện khùng điên của mình và còn cậu ấy thì kể về các câu chuyện thường ngày về cuộc sống hay các nv yêu thích trong phim của bản thân cho e nghe,em tiếc lắm thật sự rất tiếc vì vậy khi e làm tổn thương cậu ấy khiến mqh của chúng e tan tành như bây giờ,em thực sự thích sự thực sự hối hận lắm. Dù vậy mọi thứ cũng đã kết thúc rồi e chẳng thể cứu vãn đc mqh ngu ngốc này nữa rồi,vì vậy bây giờ trong nhóm và trong lớp,e ko hề có bạn thân. Chuyện đó sẽ ko sao đâu nếu e cứ một mình như vậy nhưng đắng cay ở đây là e ngày nào cũng luôn nhìn thấy ng hs mới ấy cùng với bạn thân cũ của mình chơi đùa nch vui vẻ với nhau. Và hơn hết,ng hs mới ấy c ấy cũng ở trong nhóm của e. Vì nhóm của e ban đầu vốn là một nhóm đc ghép từ hai đôi bạn thân là e với bạn thân cũ và một đôi bạn nữa vì vậy nên khi bạn hs mơi skia đến và chơi với bạn thân cũ,cậu ấy đã chính thức thay đổi vị trí của e trong nhóm,em thực sự đau khổ lắm,chẳng còn ai chơi với e trong các giờ ra chơi nữa rồi,chẳng còn ai sẽ cùng e ăn trưa nữa rồi chẳng còn ai nch với e trước khi đi vào giờ ngủ trưa nữa rồi...cũng chẳng còn ai cùng e đi về nữa rồi. Cứu e với mn có thể trách móc e hay nói e gì gì đó,nhưng e bất lực lắm chứ đâu thể nói hết trên này đc e đã từng nói với bố mẹ rằng e muốn chuyển trường rồi, nhưng mệt quá, họ thay vì hỏi e tại sao lại muốn như thế,thay vào đó họ hứa sẽ giúp e chuyển nhưng rồi bố e nói chuyện với cô bố bảo bố buồn lắm. Vì vậy cô đã đi nch với e,cô nói rằng bố e buồn lắm, cô nói rằng e đừng tạo thêm gánh nặng cho cô,mn và bố mẹ gia đình nữa. Cô nói cứ như e chỉ đang làm quá mọi thứ lên thôi vậy,làm ơn đi e xin lỗi mà,e mệt lắm rồi,xin lỗi,e ko dám nữa e ko dám mở cửa trái tim với ai nữa đâu,ko dám nói về mong muốn của bản thân với ai nữa đâu,vậy nên mọi người ơi cho tớ quay ngược thời gian đk? Cho tớ quay lại lúc mọi thứ chx bắt đầu đk? Tớ xin lỗi,xin lỗi vì làm tổn thương mn. Nhưng mn ơi tớ cũng đâu phải tự nhiên mà như vậy đâu,tớ là một ng bị tổn thương lại muốn tổn thương ngkhac ấy,tớ xấu quá,tớ ghét bản thân tớ quá vậy nên quay đầu nhìn lại tớ một lần đk? Có thể đừng rời bỏ tớ nữa đk? Có thể đến và cứu lấy tớ đk? Em sống trong một gđ với ng bố thất nghiệp nghiện rượu và gia chưởng cùng với một ng mẹ sáng nắng chiều mưa như bị điên vậy,e cũng có cả anh trai nữa, mọi thứ trong gđ mình đều kinh khủng và dài dòng lắm,nhưng e vẫn còn nhớ,vẫn còn nhớ cái lúc ấy cái e đi tắm rất muộn,mẹ đã vào và chửi e,e đã mặc kệ mẹ và ko nói gì hết vì e hiểu rằng trong câu chuyện này e là ng sai mà nhưng trong một khoảng khắc mẹ đã gọi e là c chó,lúc ấy e đang trong khoảng thời gian mông lung và bất lực lắm,vì vậy cho đến bây giờ e vẫn chẳng thể quên nó đc,ừm,lúc nghe đc câu đấy e đã khựng lại đôi chút, mẹ lúc ấy đang quay lưng lại với mặt của e,vì vậy mẹ ko thấy đc gì cả,e lặng lẹ bất lực mà mỉm cười,e ko khóc hỏi nữa rồi,e mệt và cũng quen với những câu nói như vậy rồi,e biết bố mẹ cũng có nhiều áp lực y như e vậy,có khi còn hơn ấy chứ,nhưng bố mẹ ơi,làm ơn,c cũng là c người mà,cũng sẽ biết buồn,biết mệt,cũng sẽ có áp lực và đau khổ trong tim chứ. Làm ơn,đừng làm vậy với c nữa mà,ko thì hãy giúp c biến mất khỏi thế giời này đi,c cảm thấy c hiện giờ hết thuốc chữa rồi,con cảm thấy chán nản lắm,có ai có thể đến cứu lấy c ko ạ. C nên sống như nào đây ? Ban đầu con cũng đã nghĩ rằng chỉ cần chuyển trường và làm lại thì sẽ ổn hơn thôi,nhưng sau bao nhiêu chuyện đã từng xảy ra,c cảm thấy,dù c có làm gì thì cũng sẽ vô vọng thôi,con hết thuốc chữa rồi. Mn ơi e nghĩ rằng e bị rối loạn lưỡng cực rồi,nhưng đó chỉ là điều mà e tự thấy khi so sánh các biểu hiện của bản thân với một số vid trên mạng thôi,nhưng e nghĩ rằng e đã đúng một phần rồi thì phải. Trong một ngày,e có thể thay đổi tâm trạng rất nhiều,phải gọi là rất rất nhiều,buổi sáng thức dậy e có thể ngồi khóc và suy nghĩ về câu chuyện của bản thân suốt 4-5t rồi sau đó e sẽ trở nên chán nản rồi trở nên lạc lõng giữa cuộc đời,cảm thấy bản thân chẳng còn có thể khóc đc nữa,chẳng còn có thể nhói tim và đau khỏi đc nữa,chỉ như một con sứa ko não đang trôi lềnh đểnh giữa biển khơi đau khổ cuộc đời mà thôi,rồi sau đó khi đc đi làm một việc gì đó vui,e lại trở nên tốt hơn và suy nghĩ tích cực hơn,nhưng khi cuộc vui dừng lại,e lại trở về với sự cô đơn và lạc lõng vậy nên,e lựa chọn nghe các postcard và khóc cả đêm. Tối qua,e đã khóc liên tục,e chẳng thể dừng lại đc,e khóc rồi dừng lại rồi lại cảm thấy đau khổ,rồi lại khóc e cứ như vậy từ lức 11h rưỡi cho đến 3h sáng,mắt em lúc ấy đau lắm,rất đau,tim em cũng vậy,e nên làm sao để cứu lấy đôi mắt và trái tim yếu đuối này bây giờ ạ? Mắt e lại lên độ rồi,nó lên vài độ chỉ trong 1 tháng vì trong một tháng đó gần như tuần nào,e cũng sẽ có vài ba ngày khóc vào nửa đêm,e đau khổ quá,cứu e với,có ai sẽ đến nch và thấu hiểu cho e ko? Mn ơi e mệt quá e thường có xu hướng tự làm tổn thương bản thân trong các tình huống như thế,móng tay e thì sắc lắm. Vì vậy e đã vô tình khiến cánh tay bé nhỏ của mình bị tổn thương từ lúc nào ko hay rồi,nhưng khi làm những hành động như thế e cảm thấy nhẹ nhàng và bình tĩnh hơn nhiều,e đang bị sao vậy ạ? E ko hiểu bản thân mình nữa rồi,tại sao e lại phải quan tâm thái quá tới cảm xúc của ngkhac với e chứ,tsao e phải luôn sợ hãi trước một mqh mới bắt đầu chứ,từ khi nào,từ khi nào mà e đã ko còn có thể trẻ con mà đi nói xấu ng e ghét như ngày trước nữa rồi,tại sao e phải tự mình chịu đựng mọi thứ chứ? e mệt quá có ah cj bác sĩ tâm lý nào ở đây ko ạ? Giúp e với e ko thể đi tìm các y bác sĩ tâm lý đc,e đâu thể nói với bố mẹ việc đó,họ đâu phải kiểu ng sẽ lắng nghe câu chuyện kiểu đó chứ,họ cũng có áp lực mà,họ sẽ ko thực sự coi trọng câu chuyện và câu nói đó của e đâu. Vì vậy có ai giúp e ko ạ? E còn ti tỉ thứ nữa muốn đc nói ra,em còn rất nhiều cảm xúc nữa muốn đc bung ra hết vì vậy làm ơn ai đó đến đây và lắng nghe e với,làm ơn mn ơi,e mệt quá e trôi lênh đênh giữa sự sống và cái chết,e chẳng muốn sống và cũng chẳng muốn chết,e bây giờ cảm thấy chẳng còn có sự thích thú với bất cứ thứ gì nữa rồi,những thứ e đã từng coi là thứ giúp chữa lành e nó bây giờ đã chẳng còn tác dụng với e nữa rồi,vì vậy ai đó hãy đến và đưa thuốc cho e với,đau khổ quá
  • Thư Phan

    Đã trả lời: 09 tháng 09, 2024

    “subscriber”

    Đừng buồn em ạ ,chỉ 2 k11 có thể em đg ở tuổi dậy thì ,nên hơi nhạy cảm đó ,chịu tin em gặp đc ng bạn tốt của riêng em

    Trả lời

  • Molly

    Đã trả lời: 09 tháng 09, 2024

    “administrator”

    Chào bạn, thật tiếc là Vườn không có thuốc để đưa cho bạn, và nếu có cũng không thể đưa cho bạn. Mọi liệu pháp chữa lành của Vườn đều là định hướng tự chữa lành không dùng thuốc. Định hướng tự chữa lành của Vườn thiên hướng người cần chữa lành (tức là bạn) phải tập trung vào bản thân, quan sát, cảm nhận chính mình, tìm ra gốc rễ vấn đề nằm bên trong mình, chữa lành cho từng phần bạn bị tổn thương, thay đổi tư duy và lối suy nghĩ, học cách bình an... Vì vậy ở đây, Vườn chỉ có thể chia sẻ với bạn về những gì bạn đang trải qua trên góc độ "tự nhìn nhận", "tự thấu hiểu chính mình", "tự nhìn ra vấn đề của mình để tìm thấy nút thắt và tháo gỡ nó". Vì thế mà nó có thể không phù hợp với mong cầu "ai đó hãy cứu mình" của bạn.
    Trước hết, bạn mong muốn có ai đó lắng nghe tất cả những gì trong lòng bạn, bạn hoàn toàn có thể kể nó ở đây. Trong phút chốc nào đó, bạn sẽ cảm thấy nhẹ lòng. Nhưng việc này không kéo dài được bao lâu, bạn sẽ lại trở về hiện trạng như bây giờ hoặc tệ hơn. Bạn có thể biết trước điều này bằng cách tự nhìn lại quá khứ, bạn đã nghe nhiều podcast chữa lành, bạn đã ổn hơn tí trong giây phút đó, rồi bạn lại trầm trọng hơn. Tuy nhiên, nó vẫn sẽ có hiệu quả tốt trong việc tạm làm bạn bình an, trong khoảng thời gian tạm thời bình an đó, bạn nên tìm cách tự chữa lành cho mình.
    Bạn có nói rằng bạn không hối hận về tình bạn ấy, nhưng cuối cùng bạn lại vô cùng hối hận và ước mọi thứ chưa từng xảy ra. Nó cho thấy bạn chưa bao giờ thực sự ở cùng với chính mình. Bạn sợ đối diện với chính mình, và luôn chạy trốn. Vì luôn chạy trốn, mỗi lúc trốn đến một nơi khác nhau, nên bạn luôn có cách nhìn bất nhất về bản thân mình. Thay vào đó, hãy tập cách đối diện với chính mình. Hãy hỏi bản thân "Mình thực sự cảm thấy thế nào khi kết thúc tình bạn ấy?" Và "Vì sao lại cảm thấy như thế?" Tiếp nối bằng những câu hỏi "Tại sao?" "Để làm gì?" để bạn có thể nhìn ra được cảm xúc thật sự đằng sau chôn giấu, và nhìn rõ chính mình.
    Lý do duy nhất để phải đi tìm kiếm 1 ai đó thấu hiểu mình là bởi vì bản thân bạn không hề hiểu chính bạn. Làm sao một người luôn cầu cứu bên ngoài, chạy trốn khỏi bản thân có thể hiểu được chính mình. Nói ra điều này mong là bạn có thể nhận ra được phần nào đó là: người duy nhất có thể cứu bạn là bạn, hãy ngưng chạy trốn khỏi bản thân mình, và bắt đầu quan sát, tìm hiểu chính mình.
    Bạn nhận thấy mẹ mình như kẻ điên, bạn cũng có thể nhìn thấy được cả nhà bạn ai cũng thế, kể cả bạn. Một môi trường sống túng quẫn, ai nấy cũng khổ cực đến phát tiết. Họ làm bạn mệt mỏi, khó chịu, bạn cũng làm họ mệt mỏi khó chịu. Đó là tương tác 2 chiều, hoàn toàn không phải 1 chiều. Mọi người cứ tác động lẫn nhau như thế, và trách móc đối phương thay vì tự nhìn lại mình. Có lẽ đôi lúc con người cũng nhìn lại chính mình, nhưng cái khổ làm họ kiệt quệ. Như cái cách mà cái khổ tinh thần làm bạn kiệt quệ, không thể dành nhiều thời gian để nhìn lại mình, mà chỉ dành nhiều thời gian để tận hưởng cái khổ trong tâm trí. Đó là một điều trớ trêu.
    Bất kỳ ai cũng vậy, có thể hiểu được bản thân, là đã chữa lành cho mình 1 nửa rồi. Không ai hiểu được bản thân trong 1 sớm 1 chiều. Ai nấy cũng cần trải qua nhiều sự kiện, biến cố, và luôn quan sát bản thân trong những lúc vui, lúc buồn để nhận ra chính mình là ai. Bạn nên tập làm điều đó ngay từ bây giờ.
    Bạn nói rằng mình không còn là con nít nữa, thực ra bạn vẫn là con nít thôi. Bạn vẫn mong cầu mọi thứ từ bên ngoài, ước quay trở lại quá khứ, chỉ là bạn ước mà chả được. Con người dù đã 30 50 tuổi vẫn có lúc là con nít, mong ước quay trở lại quá khứ.
    Thứ quan trọng nhất bạn cần nhận ra để có thể ngưng làm hại chính mình là: ngưng mong cầu mọi người đối xử tốt với mình, và bắt đầu tự đối xử tốt với chính mình. Kẻ thích hoa sẽ được tặng hoa, kẻ thích hành hạ chính mình sẽ bị người khác hành hạ. Vậy nên, hành động đầu tiên bạn cần làm là đối xử tốt với bản thân. Ngưng phán xét, chỉ trích chính mình, ngưng phán xét và chỉ trích mọi người xung quanh. Bắt đầu tập hít thở giữ cho tâm trí bình yên. Bắt đầu cảm nhận từng bước chân mình đi, cảm nhận từng hương vị của đồ ăn, lắng nghe thật chăm chú tiếng chim hót, ngắm nhìn thật kỹ những bông hoa, lấp đầy tâm hồn và tâm trí của mình bằng những điều tuyệt vời. Ngưng tập trung quan sát những thứ mình không thích. Ngưng ép buộc bản thân làm những gì mình không thích. Ngưng ép bản thân phải bình thường, như người khác. Ngưng ép bản thân phải có bạn, có ai đó để làm mình vui. Tập trung cảm nhận que kem trên tay, tập trung lắng nghe tiếng thở của mình. Hãy dành thời gian cho bản thân mình, ngưng dành thời gian cho người khác (nghĩ về họ, phán xét họ, chỉ trích họ, bực tức với họ, trách móc họ).
    Thời gian đầu bạn sẽ không quen với những việc này. Đâu ai sống trong địa ngục mà quen được với thiên đường. Vậy nên cứ để bản thân thoải mái, từ từ cảm nhận những điều tốt đẹp. Khi thời gian trôi đi, tâm trí của bạn sẽ quen với những điều tốt đẹp mà bạn đang tự mang đến cho chính mình. Nó sẽ tự điều hướng cho bạn luôn tìm cách nhìn về phía ánh sáng, giải thoát cho chính mình.
    Bạn nên đọc những bài viết dưới đây để có thể bắt đầu tự chữa lành cho mình.
    Đứa trẻ bên trong là gì? Tại sao bị tổn thương? Cách để chữa lành Đứa trẻ bên trong
    Học cách tha thứ cho chính mình
    Cảm xúc – Hiểu cảm xúc để tự chữa lành
    Cơ chế buông bỏ – Kho cảm xúc nội tâm tác động làm tổn thương chúng ta như thế nào? Làm sao để buông bỏ kho cảm xúc ấy?
    Một mình có phải là cô đơn?
    Chạm tới ý nghĩa cốt lõi của “yêu bản thân"
    5 phương pháp giúp bạn cải thiện khả năng tự nhận thức
    Bạn cần lưu ý là bạn không đọc những bài viết này để an ủi tâm hồn mình, bạn đọc chúng để thực hành quan sát bản thân, tập hiểu chính mình, tập tự chữa lành.
    Bởi môi trường mà bạn đang sống không phải là môi trường tốt, bạn nên hướng nhìn về tương lai, nơi mà bạn không còn bị vây quanh bởi gia đình khốn khổ của mình. Bạn nên tập trung học tập, thay vì tập trung vào người khác, hãy dành hết sức lực để học tập, tương lai vào đại học top, rời xa gia đình. Bạn sẽ có nhiều cơ hội cho bản thân, có công việc tốt, có mức thu nhập tốt, không lặp lại là cha hay mẹ mình. Bạn khác hoàn toàn với họ, tươi trẻ, hào phóng, giàu lòng yêu thương, có kinh tế, một gia đình mới hình thành trên sự khỏe mạnh của tinh thần. Đó chắc hẳn là một thiên đường.

    Trả lời

Làm gì tiếp theo?

Chuong gio

subscriber

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 28 tháng 08, 2024

Giới thiệu subscriber

Câu hỏi

Chuong gio

Đã đặt câu hỏi vào lúc : 28 tháng 08, 2024

“subscriber”

Sau một khoảng thời gian tìm hiểu về bản thân thì mình nhận ra được mình gặp rất nhiều vấn đề. Giờ đây mình cảm thấy đang xa cách với tập thể mà mình đang làm việc hơn vì những vấn đề đó. Nếu phải xử lý từng vấn đề thì quá lâu trong khi thời gian mình làm việc cùng họ cũng có giới hạn. Từng người trong tập thể dần rời đi và không muốn làm việc với mình nữa. Khi mình nhận ra thì mọi chuyện cũng đã rồi. Nếu sửa sai thì liệu thời gian có cho phép mình lấp lại những lỗ hỏng mình đã gây ra ở quá khứ hay không? Mình nên làm gì tiếp theo nữa? Mình thật sự mơ hồ hiện tại và cứ ám ảnh đến việc họ rời đi vì mình...
  • Molly

    Đã trả lời: 28 tháng 08, 2024

    “administrator”

    Chậm chậm nhanh nhanh. Không ai hoàn toàn đo lường được hành trình của mình sẽ bao lâu. Đôi khi ta muốn nhanh nên đi đường tắt, hóa ra lại tới chậm. Nhiều lúc ta nghĩ đi như này là chậm nhưng kết quả lại là nhanh. Vì thế cho nên đừng bận tâm về việc những người xung quanh, mà nên tập trung điều chỉnh bản thân mình. Cuộc sống ta luôn gặp vô số người, hết người này đến người khác. Ai đã đi là vì họ phải đi, ai sau này đến là vì họ phải đến. Vì thế mà hãy cứ tập trung ở bản thân mình thôi.

    Trả lời

Những hình ảnh nổi bật

Nếu bạn yêu một người hãy cho người ấy một không gian vô tận
Nếu trời lạnh hãy quấn một cái chăn và mang một cốc nước ấm ra ngoài trời và hít thở. Trời lạnh có thể làm bạn chỉ muốn ở trong phòng, nhưng không khí trong lành luôn tạo nên những điều kỳ diệu cho tâm hồn.
Mọi bậc thầy đều bắt đầu từ con số 0
Tôi muốn cất tiếng hát như cách những chú chim vẫn hót, không bận tâm xem có ai nghe hay không, không lo lắng xem họ đang nghĩ gì
Thiên nhiên không vội vã nhưng mọi thứ đều hoàn thành
Xem thêm
04

Tất cả bài viết

Đăng ký Healing 1-1

Tâm sự, chia sẻ, và nhận những giải đáp để hỗ trợ bình yên trong tâm hồn, chữa lành những tổn thương và sống cho giây phút hiện tại.

Đăng ký ngay
Xem thêm
05 FAQs

Những câu hỏi nổi bật

Tôi không thể ngừng suy nghĩ, làm sao để tĩnh lặng?

Vì bạn đã quen lặp lại những hình ảnh, câu chuyện và suy nghĩ liên tục trong đầu mình nên không thể ép buộc tâm trí ngừng mọi thứ lại ngay được. Bạn cần thả lỏng và bắt đầu tập ngưng suy nghĩ từ từ. Cách tốt nhất để có thể giúp tâm trí tĩnh lặng lại là quán niệm hơi thở. Hiểu một cách đơn giản là bạn sẽ thở có ý thức. Bắt đầu luyện tập bằng cách dành ra 1 hơi thở để luyện tập, vì ai cũng có thể tập 1 hơi thở có ý thức. Khi hít không khí vào phổi, bạn ý thức được mình đang hít vào, bạn theo dõi hơi hít vào. Khi thở không khí ra khỏi phổi, bạn ý thức được mình đang thở ra, bạn theo dõi hơi thở ra. Bằng cách này, trong vòng 1 hơi thở, tâm trí bạn đã tĩnh lặng, nhẹ nhõm. Bạn luyện tập 3-5 hơi thở có ý thức một lúc, rồi tăng lên 10 hơi thở có ý thức một lúc. Khi thở có ý thức, tâm trí bạn sẽ rỗng lặng. Luyện tập dần bạn sẽ quen với sự tĩnh lặng của tâm trí và có thể để tâm trí tĩnh lặng bất kỳ lúc nào bạn muốn.

Làm sao để thoát khỏi hình bóng của cha mẹ?

Có một điều chúng ta thường không để ý, đó là khi ghét một điều gì đó, điều đó thường sẽ được lưu trữ trong tâm trí của mình. Với những việc như cách hành xử của cha mẹ, là những việc lặp đi lặp lại mỗi ngày, nên cảm xúc của chúng ta sẽ lặp đi lặp lại mỗi ngày và in sâu vào tâm trí chúng ta. Một cách vô tình, chúng ta ghi nhớ cách cư xử của cha mẹ. Và bắt đầu lại vòng lặp của cha mẹ một cách vô thức. Dù rất không hài lòng cách hành xử của cha mẹ, chúng ta lại hành xử giống họ. Để thoát khỏi vòng lặp này, chúng ta cần tỉnh táo quan sát bản thân. Một cách có ý thức chúng ta quan sát những suy nghĩ và hành động của mình trong nhiều tình huống. Khi bắt gặp những hành động giống cha mẹ, chúng ta sẽ lập tức thay đổi. Ví dụ: khi thấy món ăn được nấu không đúng ý, mẹ bạn sẽ lập tức càm ràm và bực bội. Và bạn quan sát được khi bạn cùng phòng nấu lên một món ăn không đúng ý mình, bạn cũng có phản ứng giống mẹ mình. Ngay lúc này hãy mỉm cười và nhắn nhủ với bản thân: "con tha thứ cho mẹ", và thay đổi cách hành xử của mình. Có thể bạn sẽ thưởng thức món ăn quen thuộc đó với những sự biến tấu do bạn cùng phòng nấu. Bạn vui vẻ và cảm thấy hứng khởi với sự khác biệt của món ăn. Bạn đón nhận những điều mới lạ. Chỉ cần quan sát bản thân mình bạn sẽ bắt gặp hình bóng của cha mẹ ở khắp nơi bên trong mình, bạn sẽ nhẹ nhàng thay đổi cách suy nghĩ và hành động sao cho khác với cha mẹ mình. Chỉ như thế bạn mới có thể thoát khỏi vòng lặp của cha mẹ và tha thứ cho họ. Chỉ như vậy bạn mới tận hưởng được cuộc sống, và sống hòa hợp với cha mẹ của mình.

Xem thêm

Đăng ký Healing 1-1

Tâm sự, chia sẻ, và nhận những giải đáp để hỗ trợ bình yên trong tâm hồn, chữa lành những tổn thương và sống cho giây phút hiện tại.

Đăng ký ngay