Chữa lành là một hành trình khởi nguồn từ
CELLO
author
Chữa lành là một hành trình khởi nguồn từ:
- Quan sát bản thân nhiều hơn, phán xét ít hơn
- Hành động nhiều hơn, phản ứng ít hơn
- Yêu thương bản thân nhiều hơn, ít tự hành hạ mình hơn
- Nhiều sự bình yên bên trong hơn, ít những xáo trộn bên ngoài hơn
- Nhiều sự rõ ràng hơn, ít sự mập mờ hơn
- Là chính mình nhiều hơn, ít cố gắng trở thành ai đó khác hơn
- Nhiều niềm tin hơn, ít sợ hãi hơn
Hành trình chữa lành
Quan sát bản thân nhiều hơn, phán xét ít hơn
Chúng ta quan sát bản thân để nhận biết được mình đang phản ứng gì, suy nghĩ gì, hành động gì trong mỗi hoàn cảnh. Từ đó nhận thức được những mô thức độc hại vẫn đang diễn ra và bào mòn tinh thần của mình. Bằng sự nhận thức ấy chúng ta có thể thay đổi những mô thức cũ và thay thế bằng những mô thức mới để được sống thuần khiết và vui tươi. Bản chất của sự quan sát chỉ là quan sát và nhận biết không kèm theo đánh giá hay phán xét. Việc phán xét sẽ không làm cho mọi thứ trở nên tốt hơn. Phán xét chỉ đẩy thêm những cảm xúc tiêu cực vào, khiến cho chúng ta ngày càng xa rời tình yêu.
Hành động nhiều hơn, phản ứng ít hơn
Giống như việc phán xét, việc phản ứng trước các hoàn cảnh khác nhau cũng không mang lại cho chúng ta được kết quả mong muốn. Trái lại chỉ làm cho tình huống thêm nan giải. Đứng trước bất kỳ việc gì không như ý, việc giãy nảy và nổi điên lên với mớ câu hỏi tại sao sẽ chỉ làm cạn kiệt năng lượng của mình. Chúng ta nên chấp nhận những gì đã diễn ra là không thể khác đi được, và tìm hướng giải quyết. Chúng ta hành động để thay đổi cục diện, hoặc hành động để đưa mình ra khỏi tình cảnh không như mong muốn, thay vì chỉ giận dỗi, bực tức, khóc lóc hay là trách móc.
Yêu thương bản thân nhiều hơn, ít tự hành hạ mình hơn
Trong khi cơ thể này vẫn sống, tâm trí này vẫn tiếp tục hoạt động vì bạn dù cho có bất kỳ điều gì xảy ra thì bạn lại hành hạ chúng chỉ vì bạn buồn, đau khổ với những thứ bên ngoài. Bạn có đang công bằng với chính mình? Có lẽ bạn không biết rằng thế giới ngoài kia chẳng có gì thuộc về bạn cả. Chỉ là bạn đa tình tự ôm hết vào và cho rằng chúng là của mình. Cảm xúc, suy nghĩ, hành động của người khác đều chẳng liên quan gì đến bạn. Dù họ có đối xử tệ với bạn thì cũng chẳng liên quan gì đến bạn.
Một dãy núi cản đường đi của bạn không phải vì bạn. Dãy núi chỉ ở đó suốt hàng triệu năm qua không phải để chờ đợi bạn, không phải để ngăn cản bạn, nó chỉ đơn giản là ở đó mà thôi. Đối diện với dãy núi bạn không nên có chút sợ hãi nào, cũng chẳng cần phải bối rối, bạn chỉ bình an trong lòng và tìm con đường khác để đi mà thôi. Hãy tập cách tách biệt mọi thứ bên ngoài. Hãy để những gì ở bên ngoài vẫn ở bên ngoài. Đừng ôm cả dãy núi vào lòng.
Nhiều sự bình yên bên trong hơn, ít những xáo trộn bên ngoài hơn
Tâm càng bình yên thì những xáo trộn bên ngoài càng nhỏ bé. Chẳng gì quan trọng hơn sự bình yên của chính bạn. Cũng chẳng có gì có thể xáo trộn được tâm trí an yên của bạn. Giống như những ngọn sóng dù trông có lớn đến đâu, hung hãn đến thế nào cũng chẳng thể khuấy động được đáy biển sâu. Nếu cả đại dương bao la bị khuấy động hoàn toàn bởi những con sóng, chẳng phải trái đất đã mất cân bằng rồi sao? Bạn chỉ có thể đứng vững khi tâm dần cân bằng và bất nhiễm bởi bất kỳ điều gì bên ngoài.
Nhiều sự rõ ràng hơn, ít sự mập mờ hơn
Thay vì để bản thân nghi hoặc, lo lắng bởi những điều mà mình không biết rõ, bạn chọn cách để cho mình được mạnh dạn hỏi những gì mình chưa biết và hiểu rõ ràng tường tận sự việc. Rất nhiều mối quan hệ xa rời vì sự không thấu hiểu nhau, vì sự không trao đổi rõ ràng với nhau. Những nghi hoặc trong tâm trí lâu ngày sẽ làm chúng ta sống mà không thể tin tưởng. Đừng bắt tâm trí vô tội của bạn phải chịu đựng sự mập mờ, không rõ ràng. Đó là sự đày đọa với tâm trí của mình.
Một khi có thể can đảm hỏi về những điều mình không biết, bạn sẽ bắt đầu sống hồn nhiên hơn, ít tin vào lời đàm tiếu hơn. Bạn luôn có câu trả lời rõ ràng cho những nghi vấn của mình. Sự tin tưởng nhau tăng lên, và bình yên trong tâm hồn cũng tăng lên.
Là chính mình nhiều hơn, ít cố gắng trở thành ai đó khác hơn
Bạn tự tin khi là chính mình, với ngoại hình này, với kiến thức này, với suy nghĩ này. Bạn tin tưởng vào bản thân mình, và phát triển con người mình. Bạn không còn cố gắng để trở thành một ai đó khác. Bạn không ép bản thân mình làm những điều mình không thích. Cũng chẳng ép bản thân phải cố gắng thay đổi những điểm yếu. Mà chọn cách phát triển những điểm mạnh của mình. Sự tự ti đến từ việc luôn so sánh mình với người khác và cố gắng ép bản thân trở thành họ. Đôi lúc chúng ta hay nhầm lẫn rằng tự ti là hướng nội, thật ra những người hướng nội họ luôn tự tin vào bản thân mình. Họ chỉ đơn giản là hướng nội mà thôi.
Sẽ chẳng ai đoán được chính xác những gì sẽ xảy ra ở giây tiếp theo, ở ngày mai hay là năm sau. Đó là vẻ đẹp của sự bất định. Hãy mở lòng đón nhận bất kỳ điều gì đến và sẵn sàng tiễn biệt bất kỳ thứ gì rời đi. Nhưng chúng ta không đánh mất niềm tin vào cuộc sống, vào bản thân bởi vì ngày mai mặt trời lại mọc, hoa vẫn nở và chim vẫn hót líu lo. Dù sóng mạnh đến đâu thì đại dương cũng chẳng bao giờ đánh mất chính mình.
Chữa lành là một hành trình cũng như bao hành trình khác trong cuộc đời. Hãy cho bản thân thời gian.