Chúng ta bắt đầu yêu bản thân mình như thế nào đây?
CELLO
author
“Chúng ta bắt đầu yêu bản thân như thế nào đây?” Một khi câu hỏi này xuất hiện, thì bạn đã ở trên hành trình yêu thương bản thân rồi. Việc nhận thức được mình cần yêu thương chính mình chính là sự khởi đầu.
Yêu bản thân cần sự nhận biết
Để yêu thương, chúng ta cần có sự nhận biết. Nhận biết một cách tỉnh táo về sự sống, nó là gì, diễn ra như thế nào. Việc tỉnh táo nhận biết về bản thể của mình là sự khởi đầu của hành trình tình yêu. Bạn tỉnh táo nhận thức được những hành động của mình, các mối quan hệ của mình, các cử chỉ, hành động của bạn.
-
Ý thức

Khi hít vào bạn biết là mình đang hít vào. Khi thở ra bạn biết là mình đang thở ra. Khi đi, đứng, nằm, ngồi bạn biết là mình đang đi, đứng, nằm, ngồi. Bạn bước đi một cách tỉnh táo, biết rằng chân phải hay chân trái đang bước về phía trước.
Khi bạn bắt đầu cảm thấy lo lắng, bạn biết rằng sự lo lắng đang sinh khởi trong bạn. Khi bạn dần hết lo lắng, bạn biết rằng nỗi lo đang bị hủy diệt. Khi vui bạn biết mình đang vui. Khi buồn bạn biết mình đang buồn. Bạn hoàn toàn ý thức được bản thân mình.
-
Lòng tin
Và khi quan sát, bạn sẽ hiểu được cảm nhận tuyệt đẹp của lòng tin. Đứa bé chập chững bước đi rồi té, rồi lại bước đi với niềm tin rằng mình sẽ đi được. Dù vây quanh đứa bé là những người lớn khổng lồ, nhưng nó chẳng hề sợ hãi. Bạn thở ra với niềm tin rằng bạn sẽ lại hít vào được. Niềm tin nằm trong từng tế bào của đứa bé và cả của bạn.
Khi quan sát hơi thở của mình, bạn sẽ nhận biết được lớp niềm tin sâu thẳm, niềm tin vào cuộc sống, không nghi ngờ, không do dự. Khi ngồi trong đêm tối, bạn lắng nghe tiếng tĩnh mịch của màn đêm. Khi thức dậy, bạn đón chào ngày mới với ánh nắng dịu dàng. Một cách tỉnh táo ý thức về những gì đang diễn ra, bạn nghe được tiếng chim hót, ngửi được hương thơm của hoa, biết rằng sự sống bên trong mình đang đói cần bổ sung thực phẩm, nhận ra rằng sự sống bên trong mình đang mệt mỏi cần nghỉ ngơi.

-
Yêu bản thân bằng sự tỉnh táo
Việc trở nên tỉnh táo sẽ giúp bạn nhận ra rằng chỉ có một thứ có thể gọi là “của bạn”, đó là sự chứng kiến. Mọi thứ đều thuộc về vũ trụ, chỉ có sự chứng kiến là thuộc về bạn. Bạn đang chứng kiến hơi thở của mình, sự di chuyển của cơ thể của mình, những hoạt động của bản thân, chứng kiến trời, đất, hoa, cỏ. Những ý nghĩ về “tôi” sẽ không còn nữa, vì không có gì thuộc về bạn.
Hãy bắt đầu trở thành một người chứng kiến. Bạn lau nhà không phải để cho xong, bạn lau nhà là để lau. Bạn lau nhà và quan sát hành động của mình, theo dõi hành động ấy. Quán sát sàn nhà trở nên sạch hơn và trong tâm hồn bạn cũng cảm nhận được sự sạch sẽ tận sâu trong lòng mình. Hãy lau nhà, rửa chén một cách tỉnh thức. Dù làm việc hay đi lại thì đó cũng là những khoảnh khắc trong đời bạn trở nên ngày càng rực rỡ nhờ sự tỉnh thức.