Khởi đầu tập luyện quán niệm hơi thở
CELLO
author
An lạc không phải là một điều gì đó xa vời mà ta chỉ có thể đạt được sau nhiều chục năm luyện tập. Thực tập thiền quán có thể giúp chúng ta đạt được an lạc ngay trong giờ phút ta đang thực tập. Mặc dù sự an lạc này có vẻ khiêm nhường nhưng nó lại là nền tảng cho sự an lạc lớn lao hơn. Thực tập quán niệm hơi thở giúp ta quay trở về với chính ta, gắn kết lại mối liên kết thân tâm. Thân thể ở đâu tâm ở đó.
Bài luyện tập thứ nhất: thở có ý thức
“Thở vào với ý thức minh mẫn là mình đang thở vào. Thở ra với ý thức minh mẫn là mình đang thở ra.”

Bài tập này rất dễ và đơn giản. Ai cũng có thể thành công khi thực tập một hơi thở có ý thức. Khi ta thực tập được 10 hơi thở có ý thức mà tâm ta không tán loạn thì ta đã bước được một bước đáng kể trên con đường thực tập. Bạn có thể bắt đầu bằng việc đếm hơi thở để tâm trí dễ đi theo hơi thở hơn. Thở vào hơi thở thứ nhất đếm 1, thở ra hơi thở thứ nhất đếm 1. Thở vào hơi thở thứ hai đếm 2, thở ra hơi thở thứ hai đếm 2. Cứ như vậy cho đến hơi thở thứ mười. Giữ cho tâm trí ở cùng với 10 hơi thở ấy. Dần dần những suy tư bên trong và những ồn ào bên ngoài sẽ không còn tác động được đến bạn trong 10 hơi thở.
Sau vài tuần luyện tập bạn có thể tập quán niệm hơi thở trong 10 phút. Thực tập ý thức được hơi thở của mình trong 10 phút. Thực tập như thế được 10 phút thì sự đổi mới trong ta đã có thể gọi là quan trọng.
Sự thực tập này vô cùng quan trọng, nó giúp đưa ta trở lại với chính ta. Nó kéo ta ra khỏi những chìm đắm vào quá khứ và tương lai. Nó đưa ta trở lại với hiện tại, ngay giây phút này. Chỉ có ở giây phút hiện tại ta mới có thể tiếp xúc với sự sống. Khi trở về làm một với hơi thở, ta bắt đầu cảm thấy thoải mái, an lạc và thanh tịnh. Càng thở, ta càng làm cho hơi thở điều hòa, lắng dịu, sự thanh thản, an lạc của ta do đó mà cũng càng thêm vững chãi.
Bài luyện tập thứ hai: theo dõi hơi thở trong suốt chiều dài của nó
“Thở vào một hơi dài, người ấy ý thức rằng ta đang thở vào một hơi dài. Thở ra một hơi dài, người ấy ý thức rằng ta đang thở ra một hơi dài. Thở vào một hơi ngắn, người ấy ý thức rằng ta đang thở vào một hơi ngắn. Thở ra một hơi ngắn, người ấy ý thức rằng ta đang thở ra một hơi ngắn.”
Bài tập này giúp cho tâm ta theo sát hơi thở, đồng nhất với hơi thở, không để tạp niệm nào chen vào.

Bài tập thứ ba: hợp nhất thân tâm lại thành một tổng thể có hòa điệu
“Tôi đang thở vào và có ý thức rõ rệt về toàn thân tôi. Tôi đang thở ra và có ý thức rõ rệt về toàn thân tôi.”
Khi không còn sự phân biệt giữa thân và tâm nữa thì gọi là trạng thái thân tâm nhất như.
Với bài tập này đối tượng quán niệm không còn là hơi thở đơn thuần nữa mà là một sự phối hợp thân thể và hơi thở. Trong cuộc sống hằng ngày, ta thường hay sống mà để tâm một nơi thân một ngả, nội tâm giằng xé chia năm xẻ bảy, tâm ý trôi dạt muôn nơi. Chỉ có trạng thái thân tâm nhất như này ta tạo điều kiện cho thiên nhiên chữa lành những thương tích trong tâm hồn và trong thân thể ta, những thương tích mà ta không thể chữa trị được khi mà thân tâm ta ly tán.
Bài tập thứ tư: dùng hơi thở để thực hiện sự an tịnh trong toàn thân
“Tôi đang thở vào và làm cho sự vận hành của thân thể tôi trở nên an tịnh. Tôi đang thở ra và làm cho sự vận hành của thân thể tôi trở nên an tịnh.”

Những hơi thở hổn hển không thể nào giúp chúng ta an tịnh được. Khi hơi thở vào và hơi thở ra được điều hòa nhẹ nhàng, có ý thức và liên tục thì cơ thể cũng bắt đầu được điều hòa và trở nên an tịnh.
Hơi thở êm nhẹ, không phát ra tiếng động. Hơi thở càng vi tế thì thân và tâm càng an tịnh. Hơi thở vào làm dịu mát các tế bào trong cơ thể ta. Hơi thở ra đứa những muộn phiền, lo âu ra bên ngoài.
Thở vào tâm tĩnh lặng/ Thở ra miệng mỉm cười/ An trú trong hiện tại/ Giờ phút đẹp tuyệt vời